Rodri đang đứng trước nguy cơ nghỉ thi đấu dài hạn sau khi phải rời sân sớm ở trận hòa Arsenal. Rodri dường như bị đứt dây chằng chéo trước (ACL) và nếu phải phẫu thuật, anh sẽ mất 9 tháng tới 1 năm để hồi phục.
Nhưng sự việc của Rodri không chỉ là một ca chấn thương đơn thuần, mà nó còn dấy lên vấn đề sức khỏe của các cầu thủ hàng đầu, khi số trận đấu mỗi mùa cứ ngày một tăng.
Chơi bóng đến “sức tàn lực kiệt”
Hồi đầu mùa giải, chính Rodri đã lên tiếng phàn nàn về sự quá tải mà các cầu thủ hàng đầu châu Âu phải đối mặt. Thậm chí đã có những cuộc bàn luận nghiêm túc về khả năng đình công của họ. Trong đó, Rodri sẵn sàng đứng lên đấu tranh. “Sẽ có lúc chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đình công, nhưng hãy chờ xem. Đây là điều khiến chúng tôi lo lắng vì chúng tôi là những người đang phải chịu đựng”, anh nói.
Rodri đã thi đấu 63 trận cho Man City và đội tuyển Tây Ban Nha, với tổng cộng 6.107 phút trong mùa giải 2023-24. Một vài đồng đội của Rodri còn phải thi đấu nhiều hơn: Phil Foden có tên trong 77 trận đấu và ra sân 72 lần, trong khi con số này của Julian Alvarez (đã sang Atletico) là 83 và 75.
Nếu có đình công, một quá trình phức tạp, nó sẽ được tổ chức bởi Fifpro (Hiệp hội cầu thủ toàn cầu). Không có sự thiên vị câu lạc bộ ở đây: Alisson của Liverpool ủng hộ Rodri của Man City, và HLV Carlo Ancelotti của Real Madrid cũng đồng tình với Kounde của Barcelona.
World Cup 2026 sẽ mở rộng lên 48 đội, trong khi Champions League và Europa League của UEFA cũng được thay đổi để có 8 trận vòng bảng với 36 đội, kéo dài đến cuối tháng 1, trước khi bắt đầu vòng loại trực tiếp. Nations League của UEFA đã cắt giảm các trận “vô nghĩa”, nhưng tính cạnh tranh của nó lại đặt áp lực lớn hơn lên các HLV trong việc sử dụng những cầu thủ tốt nhất.
Tuy nhiên, vấn đề chính là sự can thiệp của FIFA vào bóng đá cấp câu lạc bộ, với việc mở rộng Club World Cup từ một giải đấu loại trực tiếp nhỏ thành một giải đấu mùa Hè 32 đội, dự kiến tổ chức tại Mỹ vào năm sau.
Không thể chữa trị cơn khát tiền bạc
Các số liệu của Fifpro dường như rất đáng lo ngại. Một số cầu thủ chỉ có 12% thời gian nghỉ ngơi trong năm, tương đương với ít hơn một ngày nghỉ mỗi tuần, vi phạm các tiêu chuẩn an toàn và sức khỏe quốc tế. Khảo sát của Football Benchmark cho thấy 54% trong số 1.500 cầu thủ được theo dõi phải đối mặt với yêu cầu khối lượng công việc quá mức hoặc cao, với một số lượng lớn vượt quá giới hạn được các chuyên gia y tế khuyến cáo.
Để xác minh, một báo cáo gần đây từ Football Observatory cho biết: “0,31% cầu thủ đã chơi 61 trận trở lên mỗi mùa, và 1,8% chơi từ 51 đến 60 trận, trong khi 6,8% chơi từ 41 đến 50 trận mỗi mùa”. Tóm lại, các cầu thủ bóng đá hàng đầu đang phải chịu đựng nhiều nhất, có nguy cơ chấn thương cao hơn và đối mặt với nguy cơ sự nghiệp bị rút ngắn.
Sau một kỳ EURO ít tính giải trí, Premier League vẫn chưa thực sự bùng nổ, còn Champions League không gây hứng thú, liệu các cơ quan quản lý có nghĩ rằng bóng đá đã bị loãng đi? Hay họ có quyền nghĩ rằng việc xoay tua đội hình có thể làm dịu vấn đề?
Trong trận hòa 0-0 của Man City với Inter, băng ghế dự bị của Pep Guardiola có Foden, Kyle Walker, John Stones, Mateo Kovacic và Matheus Nunes. Rõ ràng Rodri đang chơi cho câu lạc bộ có khả năng cho anh nghỉ ngơi nhiều nhất, nhưng HLV lại không chọn làm vậy. “Không, sẽ không có giải pháp vì không có ý định tìm giải pháp”, Pep nói trong chuyến du đấu của Man City tại Mỹ.
Bài toán rất rõ ràng. Man City và các đối thủ của họ thực hiện những chuyến du đấu trước mùa giải để mang lại lợi nhuận khổng lồ, đồng thời tham gia mọi giải đấu từ quốc nội đến châu Âu, và sử dụng tiền bản quyền truyền hình để trả lương ngày càng cao cho các cầu thủ.
Nhưng khi các cầu thủ cảm nhận được sự kiệt sức rõ rệt đến mức có thể đình công, liệu những người có quyền lực trong bóng đá có để tâm? Bởi một giải pháp tài chính không thể giải quyết vấn đề sức khỏe. Một lần nữa, lại phải thốt lên rằng, không có phương pháp chữa trị nào cho cơn khát tiền bạc của bóng đá cả.
Vũ Mạnh